Đón nhận Chàng Mèo Mang Mũ

Geisel cầm một ấn bản The Cat in the Hat năm 1957

Giới phê bình hoan nghênh ngay khi sách mới xuất bản. Một số nhà phê bình khen ngợi cuốn sách là phương cách học đọc thú vị, đặc biệt khi so với những sách vỡ lòng trước đó. Trong bài đánh giá trên The New York Times Book Review, Ellen Lewis Buell viết rằng sách có nhiều từ một âm tiết và tranh minh họa sống động.[28] Buell viết, "Những độc giả mới bắt đầu và phụ huynh từng giúp các con đọc về các hoạt động buồn tẻ của Dick and Jane cũng như các nhân vật trong sách vỡ lòng khác đã được một sự kinh ngạc vui sướng."[29] Helen Adams Masten của tờ Saturday Review gọi cuốn sách là tour de force[lower-alpha 8] của Geisel và viết "Phụ huynh và thầy cô sẽ chúc phúc cho ông Geisel bởi cuốn sách tập đọc thú vị này cùng những bức vẽ sinh động và buồn cười, các con thì sẽ có trải nghiệm học thú vị để cuối cùng có thể biết đọc."[29] Polly Goodwin của Chicago Tribune dự đoán rằng The Cat in the Hat sẽ khiến trẻ em bảy và tám tuổi "chán ghét khi nhìn vào những cuộc phiêu lưu buồn tẻ của các nhân vật trong sách vỡ lòng tiêu chuẩn".[29]

Cả Helen E. Walker của Libray Journal lẫn Emily Maxwell của The New Yorker đều cảm thấy rằng sách sẽ thu hút đối tượng độc giả chính là học sinh lớp một, lớp hai cũng như những trẻ lớn hơn.[29] Bài đánh giá trên The Bookmark cũng đồng tình viết "Hết sức đề xuất như một cuốn truyện tranh và sách tập đọc".[28] Ngược lại, Heloise P. Mailloux viết trên The Horn Book Magzine "Đây là một cuốn sách hay cho trẻ chậm hiểu, nhưng những đứa trẻ có ý thức tự giác thường khước từ tài liệu có vẻ chỉ hợp với trẻ nhỏ."[29] Bà thấy rằng vốn từ vựng hạn chế trong sách khiến nó không thể đạt đến "sự xuất sắc lố bịch của những cuốn sách Seuss thời kỳ đầu".[29]

Dựa trên một cuộc thăm dò trực tuyến năm 2007, Hiệp hội Giáo dục Quốc gia Hoa Kỳ liệt kê The Cat in the Hat là một trong "100 cuốn sách thiếu nhi hàng đầu của giáo viên".[30] Năm 2012, sách xếp hạng 36 trong "100 sách tranh hàng đầu" theo khảo sát do School Library Journal xuất bản - là cuốn thứ ba trong năm cuốn sách của Dr. Seuss lọt vào danh sách.[31] Sách được trao Giải thưởng BILBY cho hạng mục Early Readers Award vào năm 2004 và 2012.[32]

Năm 2007, kỷ niệm lần thứ 50 của tác phẩm thúc đẩy một số nhà phê bình đánh giá lại cuốn sách. Trên tạp chí Carousel, Yvonne Coppard đánh giá lại ấn bản kỷ niệm, tự hỏi liệu sự nổi tiếng của Mèo và "hành vi nghịch ngợm ngon lành" sẽ kéo dài thêm được 50 năm nữa hay không. Coppard viết "Sự thiếu hiểu biết ngây thơ thuở trước đã nhường chỗ cho nhận thức đủ đầy gần như hoang tưởng về các vấn đề bảo vệ trẻ em. Và ở đây chúng ta có một người lạ bí ẩn không mời mà đến trong khi mẹ vắng nhà."[33]